Mình yêu anh ,yêu với một tình yêu ngây thơ,không tính toán,..thế rồi anh đã ra đi...Đã có thời gian mình nghĩ không thể quên anh,và chắc anh cũng không thể quên mình...Thế rồi ,một mùa xuân,hai mùa xuân..em và anh đã không ở bên nhau..chúng ta đến với nhau cũng vào một mùa xuân...kỷ niệm bao giờ cũng là kỷ niệm..mình vội vàng cất nó vào một chỗ..đến một lúc nào đó lại cảm thấy quặng đau..nhưng roài thời gian cũng qua..nỗi đau cũng đã mất,một thời gian mình quên bẵng anh đi,không nhớ ,không nghĩ,cũng chẳng quan tâm anh như thế nào..Vô tình chúng ta gặp nhau trên một con đường,vô tình em bắt gặp hình ảnh của anh và em ,nhưng thay vào đó là hình ảnh của một người con gái khác không phải là em,...em mỉm cười ..chúng ta có duyên nhưng không phận...khi đó em hiểu tình yêu của em đã chết,anh đã không còn thật sự ý nghĩa đối với em..Cũng phải mất một năm em mới thật sự nhận ra điều đó..không biết có quá muộn màng hay quá nhanh không???
Em tự biết một năm đó đã thật sự rất khó khăn,em đã từ từ nhắc nhở bản thân mình để quên anh,cuối cùng có thể tình yêu của em khi xưa không đủ lớn để có thể giữ mãi nó trong tim..Rồi em đã gặp huni..một chuyện tình vui bắt đầu...hihi..chẳng hỉu sao dv huni em lại cóa một cảm giá thật thật an toàn,thật gần gũi..thế là yêu..(hi..hihi)một tình yêu nhẹ nhàng với những niềm vui nho nhỏ ,những nụ cười lun nở trên môi..những giận hờn nho nhỏ lại làm em và huni càng hiểu nhau hơn,càng yêu nhau hơn..Mình hiểu nhau nhìu đến nỗi ..em nghĩ huni ở trong bụng em dzạ đóa,huni đọc đc snghi của em...Huni buồn em cũng chẳng vui,huni lo em lại càng lo hơn,cviec của huni quá nhiều em không biết gì hết..em ước em gì có thể giúp một phần cho huni..pải chi em thông minh như huni thì tốt quá..em đọc đc snghi của huni,huni mún làm gì,qđịnh việc nì việc nọ như thế nào ..để em có thể làm thay..em lo sức khỏe của huni.."tuổi già sức yếu" huni không thật khỏe như vẻ bề ngoài,dễ bị bệnh em thật lo,những đêm huni mất ngủ thì skhoe lại càng xuống hơn..nhìu lúc huni nói mà quên bẵng đi..em thật sự rất lo lắng..em ước gì có thể chia một phần skhoe cho huni..
em ..em tham lam..em ước muốn rất nhiều nhưng không pải cho em ..mà cho gia đình và người em thương yêu ..em cầu toàn ..em lun thích sự hoàn hảo,một tình yêu hoàn hảo,một cuộc sống ko lo toan,một sức khỏe dồi dào cho những người em yêu..thế nhưng mấy ai có được như thế pải ko huni..thôi thì cứ cầu cho gia đình em và huni lúc nào cũng thật trọn vẹn trog cuộc sống này..
Mọi chuyện em lun hy vọng có thể tốt..người gặp nhiều may mắn pải là papa..em thương pa em yêu mẹ..em mong mọi chuyện tốt lành nhất sẽ đên..em thật chỉ mong như thế..em ước gì em có thể đủ khả năng để lo cho gia đình..em có thể là người xấu..nếu nhửng người thân em được bình an..em lo sợ..một điều xui rủi..lỡ như..em thật chẳng biết làm sao..em sẽ cảm thấy bơ vơ,hụt hẫng....không đâu ,em tin em vẫn vậy ..em sẽ yêu thương hơn nữa..cuộc sống ..có lắm điều không công bằng,người tốt chưa thật sự sống sung sướng,kẻ ác chưa chắc đã bị quả báo,đã bị trừng trị...pháp luật có chắc đã thể hiện rõ sự công bằng,nghiêm chỉnh hay chưa?..em không tin ai,em chỉ tin chính bản thân mình,tin vào tình yêu thương và những gì mà những người thân yêu đã làm cho mình..và em đã và đang sống vì điều đó,nó làm em cảm thấy cuộc sống này thật có ý nghĩ,em đã được sinh ra,đã được thương yêu,và quan trọng là em đã được làm con của pame ,làm em của một người chị đáng yêu....va`...